Đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Sĩ – Wikipedia tiếng Việt

Đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Sĩ (tiếng Đức: Schweizer Fussballnationalmannschaft; tiếng Pháp: Équipe de Suisse de football; tiếng Ý: Nazionale di calcio della Svizzera; tiếng Romansh: Squadra naziunala da ballape da la Svizra), gọi tắt là “Nati”, là đội tuyển của Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ và đại diện cho Thụy Sĩ trên bình diện quốc tế.

Nhìn chung thì tấm huy chương bạc giành được tại Thế vận hội Mùa hè 1924 là thành tựu điển hình nổi bật nhất của đội. Đội sinh ra sớm và tích cực dự giải quốc tế ngay từ những năm đầu, ghi dấu ấn với những kỷ lục dù chưa khi nào tiến xa quá vòng tứ kết .

Thụy Sĩ là quốc gia tiên phong trong bóng đá[sửa|sửa mã nguồn]

Thụy Sĩ là nước thứ nhì sau Liên hiệp Anh tổ chức thi đấu bóng đá. Năm 1860 sinh viên Anh đã thành lập Lausane Football and Cricket Club, có nhiều khả năng là câu lạc bộ bóng đá đầu tiên trên châu Âu. Câu lạc bộ bóng đá Thụy Sĩ lâu đời nhất vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay, FC St.Gallen, được thành lập năm 1879. Năm 1895, 11 câu lạc bộ cùng thành lập Hiệp hội bóng đá Thụy Sĩ (Schweizerische Football-Association). Trong thời gian đầu, 4 trong số 5 thành viên lãnh đạo là người Anh. Hiệp hội bóng đá Thụy Sĩ là một trong số 7 thành viên thành lập FIFA năm 1904. Năm 1913 hội đổi tên thành Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ (Schweizerischer Fussballverband – SFV). Liên đoàn đổi tên sang tiếng Đức nhằm truyền bá bóng đá rộng rãi trong quần chúng và ngoài ra qua đó cũng hy vọng là sẽ đạt đến thể chế của một tổ chức được hỗ trợ về mặt tài chính từ phía quốc gia, việc mà mãi đến những năm của thập niên 1920 mới thành công.

Bóng đá lan rộng khắp châu Âu chủ yếu là từ Thụy Sĩ, nơi mà cựu sinh viên của các trường đại học danh tiếng đã làm quen với bóng đá trong thời gian học tập tại Thụy Sĩ và sau đó mang hình thức thể thao này về phổ biến tại quê nhà. Thuộc vào trong số đó là người Đức Walther Bensemann, thành lập câu lạc bộ bóng đá đầu tiên tại miền nam nước Đức cũng như là hai anh em Michele và Paolo Scarfoglio, đã thành lập câu lạc bộ bóng đá đầu tiên tại Napoli. Vittorio Pozzo cũng làm quen với bóng đá tại Thụy Sĩ và là người đã có nhiều công lao trong việc phổ biến rộng rãi bóng đá tại Ý. Người Thụy Sĩ cũng mang bóng đá ra nước ngoài: Nhà giáo thể dục Georges de Rebius đưa bóng đá vào Bulgary[4], Hans Gamper thành lập F.C. Barcelona năm 1899, đa số các thành viên thành lập Inter Milan là người Thụy Sĩ. Đội bóng Stade Helvétique Marseill với cầu thủ hầu hết là người Thụy Sĩ đã thắng giải vô địch của liên đoàn lớn nhất Pháp USFSA năm 1909, 1911 và 1913.

Những năm đầu của đội tuyển vương quốc[sửa|sửa mã nguồn]

Bắt đầu từ giữa thập niên 1890 đã có nhiều trận tranh tài quốc tế, bắt đầu là trên bình diện câu lạc bộ với những đội bóng từ những nước lân cận. Vào ngày 4 tháng 12 năm 1898 một đội bóng gồm có cầu thủ được lựa chọn từ những câu lạc bộ bóng đá Thụy Sĩ đã tranh tài lần tiên phong ; đội tuyển nam Đức đã thua với tỉ số 3 : 2. Đội hình gồm có phân nửa là người quốc tế sống tại Thụy Sĩ, phần lớn là người Anh. Tiếp theo sau đó là nhiều trận tranh tài cũng dưới hình thức này, thí dụ như trận tranh tài với Áo vào ngày 8 tháng 4 năm 1901, là trận đấu được sách báo bóng đá Áo xem là ” trận tranh tài quốc tế nguyên thủy ” .
Thi đấu quốc tế lần tiên phong ( Pháp-Thụy Sĩ ) vào ngày 12 tháng 2 năm 1905Đội Thụy Sĩ tranh tài trận quốc tế chính thức tiên phong vào ngày 12 tháng 2 năm 1905 tại Paris với Đội tuyển bóng đá vương quốc Pháp. Trận lượt về tại Genève chỉ được thực thi 3 năm sau đó do Liên đoàn có nhiều khó khăn vất vả về kinh tế tài chính. Chiến thắng tiên phong của Thụy Sĩ là trận tranh tài quốc tế lần thứ ba vào ngày 5 tháng 4 năm 1908. Đội đã thắng Đội tuyển bóng đá vương quốc Đức tại thành phố Basel với tỉ số 5 : 3. Đây cũng là trận tranh tài quốc tế tiên phong của Đội tuyển bóng đá vương quốc Đức. Đội khách ngày 20 tháng 5 năm 1090 là Đội tuyển bóng đá vương quốc Anh, Thụy Sĩ đã thua 0 : 9. Trận này cũng như là trận trên sân khách gặp Đội tuyển bóng đá vương quốc Hungary năm 1911 kết thúc với cùng tỉ số là trận thua đậm nhất cho đến nay. Tuy Liên đoàn đã có kế hoạch tham gia Thế vận hội ngày hè 1912 tại Stockholm, nhưng lại không triển khai được do thiếu thốn về kinh tế tài chính .Khi Chiến tranh quốc tế thứ nhất mở màn, bóng đá tại Thụy Sĩ bị số lượng giới hạn rất nhiều, hơn nửa những sân tranh tài bị biến thành đồng ruộng và nhiều câu lạc bộ đã phải giải thể do nhiều cầu thủ phải tham gia quân đội. Bắt đầu từ năm 1916 bóng đá khởi đầu được tranh tài thông thường rộng khắp. Tổng cộng có 5 trận tranh tài quốc tế được tổ chức triển khai, 2 trận trên sân nhà với đội tuyển Áo và mỗi một trận trên sân khách tại Ý, Áo và Hungary .

Giữa 2 cuộc thế chiến ( 1918 – 1938 )[sửa|sửa mã nguồn]

Trận tranh tài quốc tế tiên phong sau cuộc chiến tranh được tổ chức triển khai vào ngày 29 tháng 2 năm 1920 với Đội tuyển vương quốc Pháp. Trận gặp Đức vào ngày 27 tháng 6 năm 1920 tại Zürich đã gây bùng nổ tranh cãi về mặt chính trị. Liên đoàn bóng đá châu Âu đã cấm nước Đức bại trận tranh tài quốc tế, việc mà người Thụy Sĩ đã phớt lờ đi. Pháp rình rập đe dọa tẩy chay bóng đá Thụy Sĩ, trong Bỉ và Anh cũng đã có nhiều lời nói phản đối. Liên đoàn bóng đá vùng Romandie đã cấm không cho những thành viên tham gia trận đấu. Thế nhưng trận tranh tài này vẫn được triển khai và chấm hết với thắng lợi 4 : 1 nghiêng về đội Thụy Sĩ. Tiếp theo sau đó Anh quốc đã nộp đơn nhu yếu loại trừ Đức ra khỏi Liên đoàn bóng đá châu Âu, thế nhưng việc này lại không thành không và sau đấy Anh đã tự ly khai .Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ đã quyết định hành động tham gia giải bóng đá của Thế vận hội ngày hè 1920 tại Antwerpen ngay từ tháng 8 năm 1919. Thế nhưng chỉ 1 tuần trước khi giải khởi đầu liên đoàn đã rút lại thông tin tham gia, một mặt là vì thiếu tiền, mặt khác là không muốn xảy ra việc chia cắt liên đoàn theo ranh giới ngôn từ vì trận tranh tài gây nhiều tranh cãi với Đức .

17 cầu thủ và 3 huấn luyện viên đã đáp tàu hỏa đến Paris tham dự Thế vận hội mùa hè 1924. Do dự đoán sẽ sớm bị loại, Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ chỉ mua vé có hạn trong vòng 10 ngày. Trong trận vòng ngoài, Thụy Sĩ đã chiến thắng Đội tuyển bóng đá quốc gia Litva với tỉ số 9:0, là chiến thắng cao nhất trong lịch sử của đội. Sau chiến thắng đội Ý với tỉ số 2:1 trong trận tứ kết, tờ nhật báo Sport đã phải phát động một cuộc quyên góp để có thể tiếp tục chi trả phí khách sạn cho đội tuyển. Trong trận bán kết đội đã thắng bất ngờ Thụy Điển, một đội bóng mạnh của giải, với tỉ số 2:1. Thế nhưng điều kỳ điệu đã không xảy ra trong trận chung kết: đội thua Đội tuyển bóng đá quốc gia Uruguay với tỉ số 0:3. Tuy vậy đội cũng được nhận danh hiệu vô địch châu Âu không chính thức.

Sau đỉnh điểm này thành tích của đội đã giảm đi trông thấy. Trong Thế vận hội ngày hè 1928 tại Amsterdam đội chỉ tranh tài mỗi một trận. Đội đã bị loại ngay trong trận gặp đội bóng Đức với tỉ số 0 : 4. Thành tích của đội cũng rất khiêm nhường trong những Giải châu Âu của những đội tuyển bóng đá vương quốc ( tiền thân của Giải vô địch bóng đá châu Âu ). Đội Thụy Sĩ đứng hạng chót trong toàn bộ sáu lần tổ chức triển khai. Cũng như nhiều đội tuyển bóng đá vương quốc châu Âu khác, vì nguyên do kinh tế tài chính đội Thụy Sĩ đã không tham gia Giải vô địch bóng đá quốc tế tiên phong được tổ chức triển khai trong năm 1930 tại Uruguay .

Chỉ với nhiều may mắn Thụy Sĩ mới vượt qua được vòng loại của Giải vô địch bóng đá thế giới 1934 tại Ý. Hai trận hòa Nam Tư và Romania thật ra không đủ để qua được vòng loại, thế nhưng trong trận này đội tuyển Romania đã cho ra sân một cầu thủ không được phép thi đấu, vì thế mà kết quả hòa được đổi thành trận thắng 2:0 sau đó. Tranh cãi đã bùng nổ trước khi Giải vô địch được tiến hành giữa Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ và Servette FC Genève. Câu lạc bộ này lo ngại các cầu thủ có thể sẽ phải ngưng thi đấu một thời gian dài do chấn thương nên đã yêu cầu Liên đoàn bồi thường về tài chính. Chỉ sau khi bị Liên đoàn dọa phạt và chỉ một tuần trước khi Giải vô địch bắt đầu Servette FC Genève mới đồng ý cho các cầu thủ của câu lạc bộ đã được lựa chọn tham gia giải vô địch. Trong trận đấu đầu tiên của một giải vô địch thế giới, đội Thụy Sĩ thắng đội Hà Lan với tỉ số 3:2 và vào vòng tứ kết. Tuy vậy trong lần thi đấu tứ kết Thụy Sĩ đã thất bại trước Đội tuyển bóng đá quốc gia Tiệp Khắc, đội về nhì của giải này sau đó, với tỉ số 2:3.

Năm 1931 Liên đoàn Bóng đá Thụy Sĩ đưa ra thể thức thi đấu liên đoàn (league) với cầu thủ chuyên nghiệp. Việc này đã không mang lại kết quả như mong muốn. Nhiều cầu thủ đội tuyển quốc gia vẫn thích thi đấu ở nước ngoài do có lợi hơn, số lượng khán giả vẫn khiêm nhường và mục đích chính là nâng cao khả năng thi đấu của đội tuyển vẫn không đạt được. Trong khoản thời gian 1934-1938 cứ 4 lần thi đấu thì đội tuyển chỉ thắng được một trận. Năm 1937 mức lương trần được hạ thấp xuống nhiều đến mức các cầu thủ bắt buộc phải tìm thêm việc làm phụ. Năm 1943 chủ tịch liên đoàn ông Robert Zumbühl cấm bóng đá chuyên nghiệp hoàn toàn. Các quy định nghiêm ngặt này còn bao gồm cả việc bắt buộc phải tạm ngưng thi đấu 1 năm sau khi chuyển câu lạc bộ và chỉ được nới lỏng ra hai thập niên sau đó.

Trong tháng 9 năm 1937 Karl Rappan tiếp nhận chức vụ huấn luyện viên đội tuyển và đã tạo dấu ấn quyết định cho nền bóng đá Thụy Sĩ trong thời gian 25 năm tiếp theo sau đó. Huấn luyện viên người Áo đã gây ra nhiều tranh cãi do là thành viên của Đảng Đức Quốc xã này đã đưa vào đội tuyển chiến thuật phòng thủ xuất xứ từ Trung-Đông Âu mà sau đó nổi tiếng dưới tên “then cửa Thụy Sĩ” (Schweizer Riegel). Hình thức pha trộn giữa việc kèm người và phòng thủ khu vực này đã giúp cho đội tuyển Thụy Sĩ có khả năng đứng vững trước các đội tuyển được đánh giá là mạnh hơn. Chiến thuật thi đấu Catenaccio của Ý sau này đã phát triển từ hình thức này mà ra.

1938 – 1945 : Phục vụ bảo vệ quốc gia bằng ý thức[sửa|sửa mã nguồn]

Để hoàn toàn có thể qua được vòng sơ loại của Giải vô địch bóng đá quốc tế 1938 Đội tuyển Thụy Sĩ phải tranh tài với Bồ Đào Nha tại Milano. Trận tranh tài chấm hết với tỉ số 2 : 1 nghiên về cho đội Thụy Sĩ. Trong vòng đầu của giải, Thụy Sĩ gặp đội tuyển của nước Đức Quốc xã. Trận tranh tài chấm hết sau hiệp phụ với tỉ số 1 : 1, do đó mà 5 ngày sau đấy phải tranh tài lại .Lần tái tranh tài vào ngày 9 tháng 6 năm 1938 đã đi vào lịch sử dân tộc bóng đá Thụy Sĩ như thể một trong những trận tranh tài quan trọng nhất. Đội tuyển của nước Đức Quốc xã, do có Áo sáp nhập trước đó, gồm có những tuyển thủ của hai đội bóng đã lọt vào vòng bán kết của Giải vô địch bóng đá quốc tế 1934 tại Đức và được xem là một trong những đội có nhiều kỳ vọng nhất của giải, đã dẫn trước với tỉ số 2 : 0 cho đến phút thứ 40 nhưng lại suy sụp sau đó. Đội Thụy Sĩ ghi liên tục 4 bàn thắng và thắng lợi với tỉ số 4 : 2. Kỳ tích thắng lợi ” Nước Đức Lớn ” được ca tụng nhiệt liệt tại Thụy Sĩ. Tuy vậy đội Thụy Sĩ đã thua trận tứ kết 3 ngày sau đó khi gặp Đội tuyển bóng đá vương quốc Hungary với tỉ số 0 : 2 .
Tít của báo ” Sport ” ngày 10 tháng 6 năm 1938 : ” Chiến thắng đẹp nhất của tất cả chúng ta : Thắng Đức 4 : 2 “

Sau chiến thắng đội bóng đá nước Đức, các cầu thủ không còn được xem là đại diện cho một môn thể thao “phi Thụy Sĩ” nữa mà là hình tượng của quốc gia. Nhiều tờ báo đã so sánh họ với các anh hùng trước đây của Thụy Sĩ. Thí dụ như tờ Gazette de Lausanne đã viết: “Nước Thụy Sĩ bé nhỏ […] đã chiến đấu như Thánh Jakob và đã đạt được một chiến thắng sẽ được nhắc đến một cách dài lâu” [5]. Dường như Thụy Sĩ đã đặt ranh giới cho Đế chế Đức đang bành trướng, ít nhất là trên sân cỏ. Bóng đá đã trở thành một nguyên tố của việc “bảo vệ đất nước bằng tinh thần”, một chính sách văn hóa bảo toàn các giá trị văn hóa và dân chủ cơ bản của Thụy Sĩ trước ảnh hưởng của nước láng giềng độc tài. Trong nhận thức của dư luận “Then cửa Thụy Sĩ” đã trở thành một hình tượng huyền bí của tinh thần tự khẳng định của Thụy Sĩ. Trận thi đấu này cũng đã đi vào văn học: Otto F. Walter đã đưa vào quyển tiểu thuyết Zeit des Fasans (1988) một đoạn dài của buổi tường thuật trận đấu qua đài phát thanh, năm 1991 tác giả Giovanni Orelle đã viết cả một quyển sách về Eugène Walaschek, một trong các cầu thủ ghi bàn thắng (Il sogno di Walaschek).

Trong Chiến tranh quốc tế thứ hai, ngoại trừ thời hạn tổng động viên, những trận tranh tài tranh Giải vô địch bóng đá vẫn được triển khai. Khi tại ngũ những tuyển thủ của đội bóng đá vương quốc thường thì vẫn được phép trở lại tranh tài cho Giải vô địch bóng đá vương quốc. Đội tuyển bóng đá vương quốc đã tranh tài 16 trận, trong đó 11 trận với những đội tuyển của Phe Trục và liên minh của Phe Trục. Các trận trên sân nhà được dàn dựng như một sự kiện vương quốc và ngay cả Tướng Henri Guisan cũng đến xem 1 số ít trận đấu. Mặc dù nhiều những tầng lớp quần chúng không có thiện cảm với lực lượng Phe Trục và đặc biệt quan trọng là với nước Đức nhưng so với giới chính trị gia những trận đấu này Giao hàng cho việc giữ vững hình ảnh trung lập tuyệt đối của Thụy Sĩ. Vào ngày 20 tháng 4 năm 1941, sinh nhật của Adolf Hitler, đội tuyển Thụy Sĩ đã thắng Đế chế Đức với tỉ số 2 : 1 tại thành phố Bern. Sau đấy Joseph Goebbels đã viết thư gửi cho Hans von Tschammer und Osten đảm nhiệm thể thao trong nước Đức Quốc xã không được cho phép ” trao đổi về mặt thể thao ngay cả khi hiệu quả đáng nghi ngại ở mức nhỏ nhất “. [ 6 ] .

4 lần tham gia vô địch bóng đá quốc tế sau cuộc chiến tranh ( 1945 – 1966 )[sửa|sửa mã nguồn]

Vào ngày 21 tháng 5 năm 1945 đối thủ cạnh tranh tiên phong sau cuộc chiến tranh là Bồ Đào Nha. Vào ngày 11 tháng 11 năm 1945 Thụy Sĩ đón rước Đội tuyển Ý trên sân nhà tại Zürich và qua đó đã tạo năng lực tái hội nhập vào nền bóng đá quốc tế cho Ý. Chiến thắng Luxembourg 2 lần, đội Thụy Sĩ vượt qua vòng loại tham gia Giải vô địch bóng đá quốc tế 1950. Đây là lần tiên phong Đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ tranh tài ngoài châu Âu. Thụy Sĩ đã thua trận tiên phong khi gặp đội Nam Tư với tỉ số 0 : 3. Đối thủ trong trận thứ hai là Đội tuyển bóng đá vương quốc Brasil. Trận đấu với đội chủ nhà và là đội mang nhiều kỳ vọng đoạt giải này đã kết thúc giật mình với tỉ số hòa 2 : 2. Chiến thắng Mexico sau đó ( 2 : 1 ) đã không đủ để đội hoàn toàn có thể liên tục vào vòng trong .Năm 1948 Thụy Sĩ ủng hộ đơn xin tái gia nhập FIFA của Đức, nhưng đơn này đã bị phủ nhận. Ba trận tranh tài giữa những câu lạc bộ bóng đá Thụy Sĩ và Đức tiếp theo sau đó đã bị giới truyền thông online đại chúng chỉ trích, đặc biệt quan trọng là tại Hà Lan. Thụy Sĩ chỉ thoát được rình rập đe dọa cấm tranh tài của FIFA nhờ vào việc phạt những người tổ chức triển khai những cuộc tranh tài này 500 đồng Franc Thụy Sĩ [ 7 ]. Vào ngày 22 tháng 9 năm 1950, chỉ vài ngày sau khi Liên đoàn bóng đá Đức tái gia nhập FIFA, Thụy Sĩ đã là đội khách trên sân cỏ tại Stuttgart trong trận tranh tài quốc tế tiên phong của Đức sau cuộc chiến tranh .quản trị Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ và Phó quản trị FIFA Ernst Thommen đã thành công xuất sắc trong việc ý kiến đề nghị tổ chức triển khai Giải vô địch bóng đá quốc tế 1954 tại Thụy Sĩ. Trong tháng 11 năm 1952, nhằm mục đích chuẩn bị sẵn sàng cho đội tuyển vương quốc, một lần nữa Karl Rappan được mời giữ chức vụ huấn luyện viên. Ngày 25 tháng 4 năm 1954 đài truyền hình Thụy Sĩ lần tiên phong truyền trực tiếp một trận tranh tài quốc tế, trận đá giao hữu với Đức. Trong trận đầu của giải, Thụy Sĩ đã hoàn toàn có thể vui mừng thắng lợi đội Ý với tỉ số 2 : 1, trong khi trận gặp Anh tại Bern lại thua 0 : 2. Do cùng điểm, đội Thụy Sĩ và Ý phải gặp nhau một lần nữa tại Basel. Với thắng lợi 4 : 1 đội đã lọt vào vòng tứ kết. Trận gặp Áo đã trở thành trận có nhiều bàn thắng nhất trong lịch sử vẻ vang Giải vô địch bóng đá quốc tế. Đội Thụy Sĩ đã thua ” Trận Lausanne nóng bỏng ” với tỉ số 5 : 7 sau khi dẫn trước 3 : 0 .Các năm sau Giải vô địch bóng đá quốc tế không mang lại nhiều thành công xuất sắc. Chiến thắng khan hiếm và với huấn luyện viên Jacques Spagnoli đội đã không vượt qua được vòng sơ loại của Giải vô địch bóng đá quốc tế 1958 tại Thụy Điển. Năm 1960 Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ lại mời Karl Rappan giữ chức vụ này, lần thứ tư và cũng là lần ở đầu cuối. Sau 3 trận thắng và 1 trận hòa trong vòng loại Giải vô địch bóng đá quốc tế 1962 đội tuyển Thụy Sĩ đã gặp đội Thụy Điển, về nhì Giải vô địch quốc tế, trong trận đấu quyết định hành động. Cuộc tranh tài diễn ra trong tháng 11 năm 1961 tại Berlin và kết thúc với thắng lợi của Thụy Sĩ. Vì Bức tường Berlin đã được xây 3 tháng trước đó nên trận tranh tài trong thành phố Tây Berlin bị cô lập này mang nhiều ý nghĩa mặt chính trị. Trong giải vô địch, đội Thụy Sĩ đã bị loại ngay từ vòng đầu sau 3 lần thua đội chủ nhà Chile, Đức và Ý. Mùa hè 1964 đội tuyển bóng đá vương quốc có một huấn luyện viên mới là người Ý Alfredo Foni nổi tiếng do đã cùng đoạt Giải bóng đá của Thế vận hội 1936 và Giải vô địch quốc tế 1938 .Với một chút ít như mong muốn, đội Thụy Sĩ đã vượt qua được vòng sơ loại của Giải vô địch bóng đá quốc tế 1966 tại Anh nhờ vào thắng lợi đội Hà Lan 2 : 1 và thắng lợi giật mình của đội Albani trước đội Bắc Ireland. Thế nhưng trong vòng đầu của Giải vô địch, đội đã không hề chống cự lại những đội tuyển bóng đá của Đức, Tây Ban Nha và Argentina .

” Thất bại trong danh dự ” ( 1967 – 1989 )[sửa|sửa mã nguồn]

Ngay từ năm 1962 Karl Rappan đã viết: “Nếu như không tái tổ chức lại bóng đá hạng cao – và phải ngay lập tức – thì với may mắn và tựa như là điều kỳ diệu bóng đá Thụy Sĩ thì tuy sẽ chiến thắng trận này hay trận khác trong thi đấu quốc tế nhưng về lâu về dài chúng ta sẽ không là gì trên trường quốc tế“.[8]. Phán đoán của Rappan đã đúng. Việc Đội tuyển bóng đá quốc gia và bóng đá Thụy Sĩ nói chung ngày càng tụt hậu so bóng đá hàng đầu trên thế giới có nhiều nguyên nhân.

” Then cửa Thụy Sĩ ” đã lỗi thời và không còn được vận dụng tại những câu lạc bộ. Thay vào đó, ” hào bóng đá ” được đào dọc theo ranh giới ngôn từ. Phong cách tranh tài cứng, không hoa mỹ, thiên về phòng thủ yên cầu nhiều thể lực và kỷ luật thống trị trong vùng Thụy Sĩ nói tiếng Đức. Trong vùng Romandie nói tiếng Pháp và – ở mức độ thấp hơn – trong vùng Ticino nói tiếng Ý những câu lạc bộ lại ưa thích lối chơi nghiên về kỹ thuật, chuyền bóng ngắn và tiến công. Trong vòng 25 năm không ai đã hoàn toàn có thể tích hợp được 2 lối đá trái ngược nhau này. Từ 1967 đến 1989, có đến 10 huấn luyện viên đã không đạt được tiềm năng đề ra ( vượt qua vòng sơ loại của một giải vô địch quốc tế hay giải vô địch châu Âu ) .Trong con mắt của nhiều người, nhà thể thao Thụy Sĩ lý tưởng là một nhà thể thao nghiệp dư hay cùng lắm là bán nghiệp dư. Thể thao chuyên nghiệp cộng với việc kinh doanh thương mại hóa và xuất hiện tiếp tục trên những phương tiện đi lại tiếp thị quảng cáo đại chúng đã phải đương đầu với nhiều thiếu tín nhiệm. Thêm vào đó, trên trong thực tiễn, giới chính trị đã không cổ vũ cho thể thao nói chung và thể thao số 1 nói riêng. Mãi đến giữa những năm của thập kỷ 1970 việc tranh tài bóng đá chuyên nghiệp mới được thực thi từng bước một. Thời kỳ thao tác với tư cách tự nguyện và bán chuyên nghiệp còn kéo dài lâu hơn nữa trong Liên đoàn. Mãi đến năm 1995 nghành nghề dịch vụ đào tạo và giảng dạy thiếu niên mới có được huấn luyện viên chuyên nghiệp .Trong thập niên 1970, khái niệm ” thua trong danh dự ” là một khái niệm thường được dùng ; đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ đã thua nhiều trận, nhưng thường chỉ thua cách biệt 1 bàn. trái lại, hòa một đối thủ cạnh tranh mạnh hơn lại được chào mừng như thắng lợi. Hơn nữa, trong nhiều cầu thủ, đội tuyển vương quốc chỉ có giá trị thấp. Mãi đến thời của Paul Wolfisberg mới có tín hiệu của sự vươn lên. Trong nhiều trận tranh tài Thụy Sĩ đã có vài thành công xuất sắc vang dội thí dụ như thắng lợi đội Ý ( vô địch quốc tế năm 1982 ) trên sân khách. Thế nhưng thành công xuất sắc lại vắng bóng trong những trận tranh tài quyết định hành động ở vòng loại. Mãi đến cuối thập niên 1980, khi Daniel Jeandupeux cũng không hề mang lại tác dụng mong đợi, Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ mới triển khai những cải cách đã trở nên thiết yếu từ lâu trong cấu trúc liên đoàn và thôi thúc bóng đá thiếu niên .

Vươn lên và trong thời điểm tạm thời xuống dốc ( 1989 – 2001 )[sửa|sửa mã nguồn]

Năm 1989 Liên đoàn mời người Đức Uli Stielike giữ chức vụ huấn luyện viên. Ngay từ đầu ông đã đạt được thành tích đáng quan tâm : thắng Brasil 1 : 0. Mặc dầu không qua được vòng sơ loại của Giải vô địch bóng đá quốc tế 1990 nhưng việc quy đổi từ giải pháp phòng vệ sang tiến công cần có thời hạn. Đội tuyển chỉ thiếu một điểm là hoàn toàn có thể vượt qua được vòng sơ loại của Giải vô địch bóng đá châu Âu 1992 .

Người Anh Roy Hodgson tiếp tục công trình xây dựng của Stielike. Đội tuyển đã thành công trong vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 1994: Thụy Sĩ đứng nhì bảng sau Ý và trong tháng 8 năm 1993 đội đã đứng hạng 3 trong danh sách xếp hạng của FIFA. Lần đầu tiên sau 28 năm đội lại tham gia một Giải vô địch thế giới. Trận đầu tiên kết thúc với tỉ số hòa 1:1 với đội Hoa Kỳ. Tiếp theo sau đó là chiến thắng đội Romania 4:1 và mặc dầu thua Columbia với tỉ số 0:2 đội vẫn vào được vòng 1/8. Thế nhưng đội đã thua Đội tuyển bóng đá quốc gia Tây Ban Nha 0:3 trong vòng này. Năm 1996 đội Thụy Sĩ đứng đầu bảng khi chấm dứt đá vòng loại của Giải vô địch bóng đá châu Âu 1996. Một hành động trên sân trước khi thi đấu trong vòng loại với Đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Điển tại Göteborg đã được báo chí khắp thế giới đưa tin. Theo sáng kiến của đội trưởng Alain Sutter, trong lúc dàn nhạc đang chơi nhạc quốc ca, các cầu thủ đã giương cao biểu ngữ Stop it Chirac để phản đối việc tổng thống Pháp Jacques Chirac ra lệnh thử bom nguyên tử tại Moruroa. UEFA cấm tuyên bố chính trị trên sân cỏ sau đó. Các cầu thủ không bị phạt vì việc này được quần chúng và giới truyền thông đại chúng đồng tình rộng rãi.

Sau khi Hodgson chấm dứt hợp đồng làm việc trước thời hạn, Artur Jorge là người kế nhiệm. Người Bồ Đào nha này đã bị phê phán ngay từ đầu. Sau khi ông không chọn lựa 2 cầu thủ được ưa thích là Adrian Knup và Alain Sutter cho Giải vô địch bóng đá châu Âu 1996 và không giải thích việc này rõ ràng, tờ báo Blick đã bắt đầu một đợt công kích huấn luyện viên đội tuyển quốc gia dài ngày nhất và dữ dội nhất trong lịch sử Thụy Sĩ.

Mặc cho cuộc bút chiến lê dài nhiều tuần, đội tuyển đã khởi đầu Giải vô địch tốt đẹp với trận hòa đội chủ nhà Anh quốc 1 : 1. Thế nhưng sau hai trận thua Hà Lan ( 0 : 2 ) và Scotland ( 0 : 1 ) đội đã sớm bị loại và Jorge công bố từ chức .Cuộc bốc thăm chia bảng vòng loại Giải vô địch bóng đá quốc tế 1998 đã mang lại cho Thụy Sĩ những đối thủ cạnh tranh có vẻ như đơn thuần. Thế nhưng trận tranh tài tiên phong dưới sự chỉ huy của người Áo Rolf Fringer đã trở thành một vấn đề đầy hổ thẹn khi Thụy Sĩ đã thua Đội tuyển bóng đá vương quốc Azerbaijan tại Baku với tỉ số 0 : 1, một trong những trận thua chỉ hoàn toàn có thể so sánh được với trận tranh tài giữa Faroe và Áo năm 1990 ( Faroe nhỏ bé khi đó lần tiên phong gia nhập làng bóng đá quốc tế nhưng đã thắng Áo ở trận ra quân trong vòng loại EURO 1992 với tỷ số 1 : 0 ) .Tiếp theo Fringer năm 1998 là Gilbert Gress. Đội tuyển Thụy Sĩ chỉ bị loại sít sao trong vòng loại của Giải vô địch bóng đá châu Âu 2000. Mặc dù có cùng số điểm với đội Đan Mạch đứng nhì và số bàn thắng-bàn thua tốt hơn nhưng Đội tuyển Thụy Sĩ lại kém hơn trong những trận đấu trực tiếp giữa 2 đội. Người Agentina Enzo Trossero đảm nhiệm chức vụ huấn luyện viên trong năm 2000. Thế nhưng ông cũng không đạt được mục tiêu ( vượt qua vòng loại Giải vô địch bóng đá quốc tế 2002 ). Thời gian sa sút trong thời điểm tạm thời này có nhiều nguyên do : Sau Giải vô địch bóng đá châu Âu 1996 nhiều cầu thủ chính đã từ giã không tranh tài vì độ tuổi và giải pháp huấn luyện và đào tạo đội trẻ khởi động từ giữa thập niên 1990 chưa mang lại đủ kĩ năng thay thế sửa chữa. Thế nhưng việc này đã có biến hóa sau đó .

Tái tiếp cận bóng đá số 1 ( từ 2001 )[sửa|sửa mã nguồn]

Sau khi Trossero từ chức Liên đoàn bóng đá đã quyết định chọn Jakob “Köbi” Kuhn làm huấn luyện viên. Ông cũng đã từng là cầu thủ của đội tuyển từ 1962 đến 1976 và đã dẫn dắt đội tuyển bóng đá quốc gia U-21 trước đó. Nếu như Kuhn đã bị giới truyền thông đại chúng cho là một lựa chọn sai lầm sau các lần thi đấu đầu tiên thì khoảng 1 năm sau đó đã có thể nhận rõ tiến bộ của đội bóng. Kuhn đã thành công trong việc mang nhiều cầu thủ trẻ do ông dẫn dắt trước đó vào đội hình và trẻ hóa đội tuyển. Thụy Sĩ đứng đầu bảng trong vòng loại của Giải vô địch bóng đá châu Âu 2004, vượt qua được Nga và Ireland. Thế nhưng đội đã không khẳng định được tài năng tại Bồ Đào Nha. Sau lần hòa 0:0 với đội Croatia là 2 lần thua Anh (0:3) và Pháp (1:3). Bàn thắng duy nhất của Thụy Sĩ trong giải này do Johan Vonlanthen (17 tuổi) mang lại, Johan trở thành cầu thủ phá lưới trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Giải vô địch bóng đá châu Âu.

Đội hình trong lần tranh tài Thụy Sĩ-Brasil vào ngày 15 tháng 11 năm 2006Trong vòng loại Giải vô địch bóng đá quốc tế 2006 đội Thụy Sĩ đứng nhì bảng sau Pháp, cho nên vì thế mà phải tranh tài với đội Thổ Nhĩ kỳ ( hạng ba của Giải vô địch quốc tế 2002 ). Tiếp theo thắng lợi 2 : 0 trên sân nhà là thất bại 2 : 4 tại Istanbul. Đội Thụy Sĩ qua được vòng sơ loại chỉ nhờ vào lao lý bàn thắng trên sân khách. Sau khi cuộc tranh tài chấm hết nhiều cầu thủ Thụy Sĩ đã bị hành hung trên sân cỏ và trên đường vào trong. Nhiều cầu thủ Thổ Nhĩ Kỳ cũng như cầu thủ Thụy Sĩ Benjamin Huggel, người cũng tham gia cuộc ấu đả, đã bị cấm tranh tài. Đội tuyển bóng đá vương quốc Thổ Nhĩ Kỳ phải tranh tài 3 trận của vòng loại Giải vô địch bóng đá châu Âu 2008 ở ngoài nước và không có người theo dõi .Trong Giải vô địch bóng đá quốc tế tại Đức, đội Thụy Sĩ đứng đầu bảng trước đội Pháp ( 0 : 0, Nước Hàn ( 2 : 0 ) và Togo ( 2 : 0 ), nhưng lại bị Ukraina loại trong vòng 1/8 với tỉ số 0 : 3 khi đá luân lưu 11 m. Đội Thụy Sĩ là đội duy nhất trong lịch sử vẻ vang Giải vô địch bóng đá quốc tế đã bị loại mà không có một bàn thua trong 2 hiệp chính, đồng thời cũng là đội duy nhất không ghi được bàn thắng nào khi đá 11 m .Trong list xếp hạng do FIFA công bố vào ngày 14 tháng 1 năm 2007 đội đang đứng hạng 17, nhưng sẽ tụt hạng do là chủ nhà nên đội Thụy Sĩ ( và Áo ) được tham gia Giải vô địch bóng đá châu Âu 2008 mà không phải tham gia đá vòng sơ loại .
Trang phục của những cầu thủ đội tuyển Thụy Sĩ gần như không biến hóa kể từ trận tranh tài quốc tế lần tiên phong trong năm 1905. Trên sân nhà những cầu thủ mang áo đỏ, quần trắng và tất đỏ. Màu đỏ thường tương ứng với màu đỏ của quốc kỳ Thụy Sĩ. Trên sân khách thì màu ngược lại. Thỉnh thoảng đội cũng mang phục trang toàn đỏ hay trắng. Một chữ thập Thụy Sĩ màu trắng điển hình nổi bật đã được gắn trên áo phía ngực trái 75 năm liền. Độ lớn của chữ thập đã nhỏ đi 1/3 theo thời hạn. Từ đầu thập niên 1980 chữ thập đã được sửa chữa thay thế bằng biểu trưng của Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ. Chỉ hoàn toàn có thể nhận thấy chữ thập trong biểu trưng này một cách không rõ ràng. Nhà phân phối phục trang là tập đoàn lớn Puma AG. Đội Thụy Sĩ chỉ mang phục trang màu vàng duy nhất trong lần tranh tài hữu nghị với Áo vào ngày 11 tháng 10 năm 2006 .

Cuộc thi tham gia[sửa|sửa mã nguồn]

Cho đến nay đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ chưa từng đoạt được thương hiệu vô địch giải đấu quốc tế nào. Thành tích tốt nhất là huy chương bạc Thế vận hội Mùa hè 1924 tại Paris khi thua Đội tuyển bóng đá vương quốc Uruguay trong trận chung kết. Kết quả tốt nhất trong những Giải vô địch bóng đá quốc tế là ba lần vào đến vòng tứ kết ( 1934, 1938, 1954 ). Trong 5 lần tham gia Giải vô địch bóng đá châu Âu ( 1996, 2004, 2008, năm nay, 2020 ), thành tích tốt nhất của đội cho đến nay là lọt vào tứ kết của Euro 2020 .Trong thời hạn gần đây đội thiếu niên đã gây được nhiều chú ý quan tâm. Đội tuyển bóng đá vương quốc U17 đoạt Giải vô địch bóng đá châu Âu năm 2002 khi đá luân lưu 11 m với đội Pháp. Ngoài ra Thụy Sĩ đã vào đến bán kết của Giải vô địch châu Âu U17 năm 2002 và Giải vô địch châu Âu U21 năm 2004 .

Giải vô địch bóng đá thế giới

Năm

Thành tích

Thứ hạng

Số trận

Thắng

Hòa

Thua

Bàn thắng

Bàn thua

1930
Không tham dự
Ý1934
Tứ kết
7th
2
1
0
1
5
5

Pháp1938
7th
3
1
1
1
5
5

Brasil1950
Vòng 1
6th
3
1
1
1
4
6

Thụy Sĩ1954
Tứ kết
8th
4
2
0
2
11
11

1958
Không vượt qua vòng loại
Chile1962
Vòng bảng
16th
3
0
0
3
2
8

Anh1966
16th
3
0
0
3
1
9

1970
Không vượt qua vòng loại
1974
1978
1982
1986
1990
Hoa Kỳ1994
Vòng 2
16th
4
1
1
2
5
7

1998
Không vượt qua vòng loại
Hàn QuốcNhật Bản2002
Đức2006
Vòng 2
10th
4
2
2
0
4
0

Cộng hòa Nam Phi2010
Vòng 1
19th
3
1
1
1
1
1

Brasil2014
Vòng 2
11th
4
2
0
2
7
7

Nga2018
11th
4
1
2
1
5
5

Qatar2022
Vượt qua vòng loại
CanadaMéxicoHoa Kỳ2026
Chưa xác định
Tổng cộng
3 lần tứ kết
12/22
37
12
8
17
50
64

Giải vô địch bóng đá châu Âu

Năm

Thành tích

Thứ hạng

Số trận

Thắng

Hòa

Thua

Bàn thắng

Bàn thua

1960
Không tham dự
1964
Không vượt qua vòng loại
1968
1972
1976
1980
1984
1988
1992
Anh1996
Vòng bảng
13th
3
0
1
2
1
4

2000
Không vượt qua vòng loại
Bồ Đào Nha2004
Vòng bảng
15th
3
0
1
2
1
6

ÁoThụy Sĩ2008
11th
3
1
0
2
3
3

2012
Không vượt qua vòng loại
Pháp2016
Vòng 16 đội
11th
4
1
3
0
3
2

Liên minh châu Âu2020
Tứ kết

5
1
3
1
8
9

Đức2024
Chưa xác định
Tổng cộng
1 lần tứ kết
6/17
18
3
8
7
16
24

UEFA Nations League[sửa|sửa mã nguồn]

Năm

Nhóm đấu

Thành tích

Pos

Pld

W

D

L

GF

GA

Bồ Đào Nha2018–19
A
Hạng tư

4th

6

3

1

2

15

8

Ý2020–21
A

Hạng 13

3rd

6

1

3

2

9

8

Tổng cộng

2/2
12
4
4
4
24
16

Thế vận hội[sửa|sửa mã nguồn]

Năm

Thành tích

Thứ hạng

Số trận

Thắng

Hòa

Thua

Bàn thắng

Bàn thua

1900
Không tham dự
1904
1908
1912
1920
Pháp1924
Huy chương bạc
2nd
6
4
1
1
15
6
Hà Lan1928
Vòng 1
13th
1
0
0
1
0
4

1936
Không tham dự
1948
1952
1956
1960
Không vượt qua vòng loại
1964
1968
1972
1976
Không tham dự
1980
1984
1988
Không vượt qua vòng loại

Tổng cộng
1 lần huy
chương bạc
2/19
7
4
1
2
15
10

Kết quả tranh tài[sửa|sửa mã nguồn]

Cầu thủ và huấn luyện viên[sửa|sửa mã nguồn]

Cầu thủ giữ kỷ lục[sửa|sửa mã nguồn]

Một điều cần chú ý quan tâm trong thống kê những cầu thủ giữ kỷ lục tham gia tranh tài cho đội tuyển vương quốc và kỷ lục vua phá lưới là trong những năm tiên phong của bóng đá tại Thụy Sĩ có rất ít trận tranh tài quốc tế được tồ chức so với thời nay. Rudolf Ramseier là người tiên phong qua được ngưỡng 50 trận tranh tài quốc tế ; từ 1920 đến 1931 ông đã tham gia tranh tài 59 lần. Ít lâu sau đó May ” Xam ” Abegglen đã vượt qua Ramseier ( 68 lần từ 1922 đến 1937 ). Kỷ lục của Severino Menelli ( 80 trận gữa 1930 và 1943 ) cả một thời hạn dài được coi là không đạt đến được và chỉ bị phá 4 thập niên sau đó bởi Neinz Hermann ( 117 lần tranh tài ) .Anh em Abegglen là vua phá lưới của nửa đầu thế kỷ 20. Max Abegglen ghi 32 bàn thắng trong 68 trận, André Abegglen 30 bàn trong 52 lần tranh tài, Kubilay Türkyılmaz phá lưới 34 lần trong 60 lần tranh tài là những cầu thủ ghi bàn số 1. Người hiện đang nắm giữ kỷ lục ghi bàn là Alexander Frei là 42 bàn thắng sau 84 lần tranh tài .

Thời điểm 15 tháng 11 năm 2021Xem list không thiếu toàn bộ những cầu thủ bóng đá cho đội tuyển vương quốc tại đây .

Đội hình hiện tại[sửa|sửa mã nguồn]

Đội hình 26 cầu thủ được triệu tập cho vòng loại World Cup 2022 gặp Ý và Bulgaria vào tháng 11 năm 2021.
Số liệu thống kê tính đến ngày 15 tháng 11 năm 2021 sau trận gặp Bulgaria.

Triệu tập gần đây[sửa|sửa mã nguồn]

Dưới đây là list sơ bộ của đội tuyển Thụy Sĩ được triệu tập trong vòng 12 tháng .

INJ Cầu thủ rút lui vì chấn thương.
RET Giã từ khỏi đội tuyển quốc gia.
PRE Danh sách sơ bộ.

Danh sách cầu thủ đội tuyển vương quốc[sửa|sửa mã nguồn]

Jakob KuhnCó thể tìm hiểu thêm list vừa đủ gồm có 708 cầu thủ đội tuyển từ 1905 và cầu thủ người Thụy Sĩ chơi cho những đội tuyển bóng đá vương quốc khác tại Danh sách cầu thủ đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ .

Huấn luyện viên[sửa|sửa mã nguồn]

Huấn luyện viên đội tuyển do Ban quản lý và điều hành Liên đoàn lựa chọn. Huấn luyện viên hoàn toàn có thể tự lựa chọn cầu thủ cho đội tuyển. Vladimir Petković hiện đang triển khai trách nhiệm chủ trì đào tạo và giảng dạy ( từ 1 tháng 8 năm năm trước ) .
Bảng dưới đây gồm có những đội tuyển bóng đá vương quốc đã tranh tài tối thiểu là 10 lần với Đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ. Đội Thụy Sĩ đã tranh tài quốc tế tổng số 675 lần với 73 đội tuyển khác nhau. Đội thắng 214 lần, hòa 146 lần và thua 315 lần .Thời điểm 17 tháng 10 năm 2007
Stade de SuisseSân vận độngThụy Sĩ có một sân vận động vương quốc : Stade de Suisse tại thành phố Bern, nhưng sân này chỉ được sử dụng cho khoảng chừng ¼ tổng số những trận tranh tài quốc tế trên sân nhà. Thể theo hình thức tổ chức triển khai liên bang của vương quốc, tổng thể những vùng hành chính lớn đều lần lượt tổ chức triển khai những trận tranh tài quốc tế. Các nơi tranh tài chính khác là sân vận động St. Jakob-Park tại Basel, Hardturm tại Zürich và Stade de Genève tại Lancy gần Genève .

Basel, Bern, Genève và Zürich, 4 thành phố lớn nhất của Thụy Sĩ, đã là nơi thi đấu chính ngay từ những năm đầu tiên. Thêm vào đó là Stade Olypique de la Pontaise tại Lausanne (1923) nhưng chỉ được sử dụng lần cuối vào năm 1999. Năm 2003 sân Stade de Genève thay thế sân Stade des Chrmilles nhiều truyền thống trong thành phố Genève. Các trận thi đấu hữu nghị với số lượng khán giả được dự đoán trước là không nhiều lắm cũng được tổ chức tại các thành phố nhỏ hơn.

Tất cả 320 lần tranh tài trên sân nhà của Đội tuyển bóng đá vương quốc Thụy Sĩ được tổ chức triển khai tại những thành phố sau đây
Stade de GenèveSân vận động

Thành phố

Số trận

Thời gian

Bern
74
từ 1911

Basel
72
từ 1908

Zürich
62
từ 1911

Lausanne
36
1923–1999

Genf
33
1908–2001

St. Gallen
12
1912–2002

Luzern
10
1971–1997

Thành phố

Số trận

Thời gian

Lancy
7
từ 2003

Lugano
5
1951–2000

Neuchâtel
4
1983–1989

Sion
2
1985–1994

La Chaux-de-Fonds
1
1911

Aarau
1
1987

Bellinzona
1
1987

Đội tuyển nghiệp dư[sửa|sửa mã nguồn]

Thể theo lời ý kiến đề nghị của quản trị Gustav Wiederkehr, đại hội Liên đoàn bóng đá Thụy Sĩ năm 1958 quyết định hành động xây dựng một đội tuyển bóng đá quốc gia nghiệp dư. Quyết định này xuất phát từ tư tưởng chối bỏ thể thao chuyên nghiệp của thời bấy giờ. Hầu hết cầu thủ của đội xuất phát từ hạng tranh tài bóng đá thứ ba của Thụy Sĩ. Trận tranh tài tiên phong với Hà Lan ( 1 : 1 ) vào ngày 3 tháng 11 năm 1959 được tổ chức triển khai Enschede ( Hà Lan ). Tất cả những cố gắng nỗ lực qua được vòng sơ loại của Thế vận hội 1960, 1964, 1968 và 1972 đều thất bại. Sau trận tranh tài với Đan Mạch trong vòng loại ngày 5 tháng 11 năm 1971 tại Kopenhagen ( 0 : 4 ) Liên đoàn quyết định hành động giải tán đội nghiệp dư. Có nhiều nguyên do đưa đến quyết định hành động này : Số lượng người theo dõi khi nào cũng rất khiêm nhường, những đội tuyển nghiệp dư từ những vương quốc Đông Âu quá mạnh và những cầu thủ trụ cột lại thường chuyển sang bán chuyên nghiệp sau một thời hạn ngắn nên chưa từng hoàn toàn có thể tổ chức triển khai được một đội bóng hợp tác ăn ý .

  1. ^ FIFA Century Club
  2. ^ “The FIFA/Coca-Cola World Ranking”. FIFA. 16 tháng 7 năm 2020 .
  3. ^

    Gergana Ghanbarian-Baleva: Ein englischer Sport aus der Schweiz (Môn thể thao Anh từ nước Thụy Sĩ), trong Überall ist der Ball rund – zur Geschichte und Gegenwart des Fussballs in Ost- und Südosteuropa (Trái banh đều tròn ở khắp nơi – Lịch sử và hiện tại của nền bóng đá Đông và Đông Nam Âu), trang 155–182

  4. ^

    Gazette de Lausanne, số ra ngày 10 tháng 6 năm 1938.

  5. ^

    Gerhard Fischer/Ulrich Lindner: Die Niederlage an Hitlers Geburtstag (Thất bại vào ngày sinh nhật của Hitler), trong Stürmer für Hitler (Những tiền đạo cho Hitler), trang 119.

  6. ^

    Werner Skrentny: Nachkriegspremiere: Eine Bresche in die Mauer (Lần đầu sau chiến tranh: phá vỡ bức tường) trong Die Geschichte der Fußball-Nationalmannschaft (Lịch sử Đội tuyển bóng đá quốc gia) trang 130

  7. ^

    báo Sport, số ra ngày 12 tháng 7 năm 1962

  • Beat Jung (Hrsg.): Die Nati – Die Geschichte der Schweizer Fussball-Nationalmannschaft. (Nati – Lịch sử Đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Sĩ) Nhà xuất bản Die Werkstatt, Göttingen 2006, ISBN 3-89533-532-0
  • Peter Birrer, Albert Staudenmann: Köbi Kuhn – Eine Hommage der Schweizer Fussball-Nationalmannschaft an ihren Trainer (Köbi Kuhn – Đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Sĩ tỏ lòng kính trọng vị huấn luyện viên). Nhà xuất bản Wörterseh, Gockhausen 2006, ISBN 3-033-00689-2
  • Daniel Schaub: Das grosse Schweizer Buch der WM 2006. (Thụy Sĩ và Giải vô địch bóng đá thế giới 2006) Nhà xuất bản Friedrich Reinhardt, Basel 2006. ISBN 3-7245-1432-8
  • Gottfried Schmid (Hrsg.): Das Goldene Buch des Schweizer Fussballs. (Sách vàng của Bóng đá Thụy Sĩ) Nhà xuất bản Domprobstei, Basel 1953.

Source: thabet
Category: Thể thao