“ … – Không sai. Mỗi bước chân của Tiêu Quân Hải đều có người theo sát. Nhất cử nhất động của những hạ đều được đệ tam nhân biết.
Quân Hải lắc đầu:
– Người đó là ai, tại sao theo Tiêu Quân Hải như bóng với hình chứ ? Mục đích của y là gì ? – Có lẽ chính là sinh mạng của những hạ. – Cái mạng của Tiêu Quân Hải ? Nếu lấy được cái mạng của Tiêu Quân Hải thì Tử Vong Thần được gì ? – Nếu ta biết thì đã nói với người rồi. – Các hạ muốn giúp Tiêu Quân Hải ? Tử Vong Thần gật đầu. Sau cái gật đầu của Từ Vong Thần, Quân Hải không khỏi ngỡ ngàng lúng túng. Chàng buột miệng nói : – Nếu những hạ nói thật cho ta biết, Tử Vong Thần là ai, và mục tiêu của y thì Tiêu Quân Hải sẽ quay ngay về Ngự tiền thị vệ phủ. Tử Vong Thần còn đang lưỡng lự bởi câu nói của Tiêu Quân Hải thì một giọng nói trầm trầm cất lên ngay sau sống lưng Tiêu Quân Hải : – Trước khi chết, ngươi sẽ được biết thôi. Sự Open của người này không hề gây ra một tiếng động nào, chứng tỏ võ thuật của y đã đạt đến cảnh giới siêu quần nhập thánh.
Tiêu Quân Hải vừa nghe giọng nói đó, chân diện mục thay đổi đột ngột, vừa có nét ngạc nhiên vừa có nét trang trọng. Chàng quay mặt lại.
Người vừa Open cũng vận chiếc áo thụng trắng toát, nhưng lại không mang chiếc mặt nạ khô lâu. Quân Hải nhìn chằm chằm người đó nói : – Tứ vương gia Lý Thái Sư ! Lý Thái Sư cười mỉm nói : – Ngự tiền thị vệ Tiêu Quân Hải thấy bổn vương sao còn chưa hành đại lễ ? Quân Hải lúng túng. Lý Thái Sư nhún vai nói : – Bổn vương không trách Ngự tiền thị vệ, bởi ở đây đâu phải là chốn hoàng cung. Quân Hải thở phào một tiếng. Đội thần nhãn sáng ngời của Lý Thái Sư nhìn lại Tử Vong Thần : – Ngươi đã phản bội lại bổn vương.
Tử Vong Thần thối lui nửa bộ, đưa mắt nhìn Quân Hải.
Lý Thái Sư nói : – Quân Hải, nếu như bổn vương lịnh cho ngươi lấy mạng gã Tử Vong Thần đó, ngươi có cãi lịnh ta không ? … ”
Mời bạn đón đọc.